Hok-chiu
Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...
Hok-chiu (hàn-jī: 福州; Se-hng ū-sî siá Foochow, Fuchow) sī Tiong-kok Hok-kiàn-séng ê séng-to·, mā sī Hok-kiàn siōng tōa ê siâⁿ-chhī.
Bo̍k-lo̍k |
[siu-kái] Tē-lí
Hok-chiu kap Hok-kiàn tōa-pō·-hūn ê tē-kip-chhī sio-siâng, óa-kīn hái-hoāⁿ.
[siu-kái] Le̍k-sú
Kong-gôan 1405 nî kàu 1433 nî tiong-kan, Bêng-tiâu ê Tēⁿ Hô 7-pái chhōa chûn-tūi tùi Hok-chiu chhut-hoat, kiâⁿ-koè Ìn-tō·-iûⁿ, khì kàu Hui-chiu.
Lâm-kiaⁿ Tiâu-iok (1842) pek Chheng-tiâu khai-hòng Hok-chiu kap Tiong-kok kî-thaⁿ 4 ê siâⁿ-chhī.
[siu-kái] Hêng-chèng tan-ūi
Hok-chiu ē-kha hun 5 ê koān, 1 ê chhī.
- Bân-chheng-koān (闽清县)
- Bân-hāu-koān (闽侯县)
- Éng-thài-koān (永泰县)
- Hok-chhiaⁿ-chhī (福清市)
- Liân-kang-koān (连江县, hun-tī)
- Lô-gôan-koān (罗源县)
[siu-kái] Jîn-kháu
Hok-chiu ū bē-chió lâng î-bîn khì kàu Bí-kok, kî-tiong bē-chió khui sè-keng chhan-thiaⁿ.
[siu-kái] Bûn-hòa
Hok-chiu chāi-tē ê gí-giân sio̍k Hàn-gí Bân-tang-gú, hō-chò Hok-chiu-oē.