Ho͘-bá-lìn-guh

Wikipedia (chū-iû ê pek-kho-choân-su) beh kā lí kóng...

Tng leh hō·-bá-lìn-guh ê iâu-khòng ti̍t-seng-ki
Tng leh hō·-bá-lìn-guh ê iâu-khòng ti̍t-seng-ki

Ho·-bá-lìn-guh (Eng-gí: hovering, Hôa-gí: 停懸) sī iâu-khòng ti̍t-seng-ki siōng ki-pún ê tōng-chok. Che sī Ji̍t-gí hoat-im ê Tâi-gí iōng-hoat, mā sī it-poaⁿ teh sńg iâu-khòng ti̍t-seng-ki ê lâng ê kóng-hoat. Beh o̍h ē-hiáu poe iâu-khòng ti̍t-seng-ki, tio̍h ài ùi ho·-bá-lìn-guh khai-sí o̍h khí.

Phiau-chún ê ho·-bá-lìn-guh, tio̍h ài hō· ti̍t-seng-ki thêng-tī kò·-tēng ê koân-tō·, pó-chhî tī khong-tiong kò·-tēng ê 1-ê tiám.

In-ūi poe iâu-khòng ti̍t-seng-ki ê sî, chho-chok ê lâng sī tī ti̍t-seng-ki gōa-kháu, só·-í ài liān-si̍p bīn-tùi bô-kâng hong-hiòng ê ti̍t-seng-ki chu-sè. Múi 1-ê hong-hiòng ê ho·-bá-lìn-guh lóng o̍h ē-hiáu, bē phah m̄-tio̍h tōng-chok ê sî-chūn, chiah sǹg sī kā chit-ê ki-pún tōng-chok o̍h chiâu-chn̂g.